Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 8 tháng 7, 2015

Gửi các em thi xong ĐH đang khóc lóc và kêu gào!



Gửi các em thi xong ĐH đang khóc lóc và kêu gào!
1. Biết tủi nhục thì phải biết đứng lên, trượt thì thi lại, trượt tiếp thì thi lại tiếp, trượt nữa thì xem lại mục tiêu của mình, bớt ảo tưởng và hạ xuống cho vừa năng lực của mình. Cơ chế của Bộ hiện tại là mở toang ra rồi đấy.
2. Đừng nghĩ là mất một năm, chẳng mất đi đâu cả biết ko. Muốn như thế thì ôn thi ĐH lại, bố trí thời gian học Tiếng Anh đi cho nó khỏi phí thời gian, học cho nó tử tế vào, có Tiếng Anh tốt là có nền tảng để hơn con nhà người ta mấy năm về sau rồi đấy. Có kinh nghiệm ôn thi Đại Học rồi thì ôn lại chẳng dễ quá đi có mất bao nhiêu thời gian đâu. 
3. Cùng lắm là mất 3 tháng sau khi trượt, vật vã, đau đớn, tủi nhục. Ừ thì, khóc đi, xong chờ chúng bạn nó nhập học ĐH ổn định rồi thì đạp hết tất cả đi, quyết tâm mà học lại. (Nhìn bạn bè đi nhập học đau đớn lắm đấy cơ mà động lực đấy, quyết tâm đấy).
4. Thời gian thừa ra vẫn còn nhiều, tìm hiểu cuộc sống (đọc sách, đọc báo ...), giúp đỡ bố mẹ đi đừng lấy lí do ôn ĐH mà lười! Kẻo sau này lỡ "đen đủi" mà đỗ trường Y, không có cơ hội và thời gian làm những điều đấy đâu.
5. Vẫn thừa nhiều thời gian nữa. Rèn luyện sức khoẻ đi nào (tập bơi đi, thể hình đi, ...), nghề gì cũng cần sức khoẻ tốt, nghề Y càng phải tốt. Học nấu ăn đi, cuộc sống tự lập rồi không còn cơm bưng, nước rót nữa đâu. Rèn luyện những điều đó là sẵn sàng cho tương lai, mặt khác bớt cái thời gian suy nghĩ tiêu cực đi. 
6. Sao mà thích nghề Y nào? 18 năm tuổi đời có lẽ chỉ xem mấy bộ phim Hàn Quốc về ngành Y, rồi nghe người ta kêu ngành y giàu? không phải lo việc làm? Hay là học tốt ko biết chọn trường gì đành chọn Y? Thừa thời gian mà, tìm hiểu đi xem chính xác Ngành Y là gì? Sung sướng thế nào? Khổ sở ra sao? Đủ đam mê, sức khoẻ và bản lĩnh ko? (Đặc biệt là con gái cân nhắc cho kĩ vào). Biết đâu một ngày đẹp trời "Trượt Y là phúc chín đời nhà minh". Biểu tượng cảm xúc smile
7. Còn nữa, đừng có đưa cái bộ mặt sầu thảm, bực tức, bất mãn ra mà dày vò các bậc phụ huynh nữa. Lỗi tại ai? Bố mẹ còn sốc hơn nhiều đấy, đặt tâm thế ngược lại, dùng quyết tâm của mình mà động viên bố mẹ. Dành đấy, đêm về mà khóc một mình hoặc vs bạn mình, mà đa phần bạn thân mình nó toàn đỗ ĐH, nó chả hiểu quái gì đâu. Miễn sao đừng để bị điên, rồi lại thực hiện ước mơ vào bệnh viện để khoác áo bệnh nhân đấy.
8. Có phần cực đoan cá nhân, bỏ FB đi, chả giúp được cái gì cho việc học hành đâu, chẳng tránh được cám dỗ đâu, lại mất thêm thời gian chết cho nó, và mất thời gian suy nghĩ dằn vặt khi ngắm ảnh chúng bạn mà thôi. Xoá hẳn luôn càng tốt. (Kí ức lưu bằng não là những kí ức có giá trị đến cuộc sống của mình. Ko phải tiếc rẻ cho cái FB ấy đâu).
***
Trượt ĐH đó là một sự thất bại tồi tệ cho nỗ lực suốt 12 năm của bản thân và 18 năm của cha mẹ. Mất 1 năm hay được 1 năm phụ thuộc vào cách các em sẽ làm gì sau cái thất bại tồi tệ ấy. Sẽ là một năm đầy mệt mỏi và áp lực, dư luận và xã hội sẽ không buông tha cho các em đâu. Hãy giả vờ điếc tai và nghe bằng trái tim để tìm lại vinh quang cho bản thân và gia đình mình.
Bắt đầu đối mặt đi nào ... Chúc các em thành công!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét